Senpai, anh có muốn ngoại...
朝陽 千早 伊倉ナギサ
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel [Completed]

Chương 42 - Kết Liễu Mối Nghiệt Duyên Với Cô Bạn Thời Thơ Ấu (4)

14 Bình luận - Độ dài: 485 từ - Cập nhật:

Sakaki đứng dậy với vẻ mặt pha lẫn thất vọng và buồn bã: "Tớ về đây..."  

Mọi chuyện diễn ra đúng như kế hoạch của tôi. Sakaki đã nhìn rõ bản chất thật sự của cô ấy.  

"Xin lỗi vì kéo cậu vào chuyện này."

  

"Không, tớ mới nên xin lỗi." 

Tôi cúi đầu, Sakaki cũng làm tương tự. Cậu ta chỉ là người vô tình bị cuốn vào mâu thuẫn của chúng tôi. Khi Sakaki rời đi, chỉ còn lại tôi và cô ấy.  

Cô ấy ngồi bệt xuống sàn, giọng run rẩy:

"Ha... Mọi thứ em làm đều phản tác dụng..."  

Tôi thở dài, quay lưng bước về phía cửa.  

"Anh đi đâu thế?"

"Vào phòng cô. Như đã nói - sẽ vứt bỏ mọi thứ liên quan đến tôi."

"Đợi đã! Không được! Anh không có quyền tự ý vào phòng người khác!"

"Cô dám nói vậy sau khi đã trộm chìa khóa và lẻn vào nhà tôi?"  

Mặc cho những giọt nước mắt lăn dài, tôi vẫn bước về phía phòng cô ấy.  

Chiếc hộp đề chữ "Toshi-kun" nằm ngay ngắn trên kệ.  

"Tiện quá, khỏi phải tìm kiếm."

  

"Đừng... Đó là thứ quý giá nhất với em! Làm ơn!"

Cô ấy kéo tay áo tôi, đôi mắt đỏ hoe. Mái tóc dài lướt qua bàn tay tôi.  

"Em định dùng chiếc hộp này để quên anh đi. Nhưng không thể... Em không thể quên được!"

"Vậy thì vứt đi là xong."

"Không được! Mất những kỷ niệm này, em và anh sẽ thật sự... mối nhân duyên của chúng ta sẽ thật sự tan biến!"

"Đó chính là mục đích của tôi."  

Cô ấy ôm chặt lấy tôi: 

"Em sẽ nghe lời anh mọi thứ! Không có anh em không thể làm gì cả!" 

Tôi giật mạnh khiến chiếc hộp rơi xuống sàn. Những tấm ảnh, món quà sinh nhật và đồ lặt vặt vương vãi khắp nơi.  

Cô ấy nhặt lên tấm ảnh chụp chung trong chuyến dã ngoại cấp hai: 

"Anh xem này... Em đã mua tới hai tấm để phòng khi mất..."

Tôi giật lại và xé nát tấm ảnh trước mặt cô ấy. Những giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên gương mặt cô ấy, khác hẳn với những lần khóc lóc ồn ào trước đó.  

Cô ấy cúi đầu sát đất: 

"Em sai rồi... Xin lỗi anh... Em sẽ không bám theo nữa. Chỉ xin anh đừng vứt những thứ này... Làm ơn..."  

Lương tâm tôi như bị ngàn vết dao cứa, nuốt ngược nước mắt vào trong, quyết tâm vững vàng: 

"Làm sao tôi tin được? Chỉ cần thời gian trôi qua, cô sẽ lại như cũ. Chính việc giữ lại những kỷ niệm này đã chứng tỏ cô vẫn chưa chịu buông bỏ." 

Hôm nay chính là ngày chấm dứt mọi quan hệ giữa chúng tôi. Kết thúc mối nghiệt duyên này.

Bình luận (14)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

14 Bình luận

cảm giác hơi quá r
Xem thêm
bạn tôi cũng chấm dứt tình đơn phương 5 năm như thế bro ạ xoá mọi thứ liên quan hết lòng đau lắm mà ko còn cách khác
Xem thêm
hơi quá với ông , với main thì cũng cảm thấy như thế nhưng main ở đây còn có tức giận , tủi nhục , tổn thương lắm đấy ông , main nó muốn chấm dứt tất cả mọi thứ bao gồm cả giải thoát cho con nhỏ đó , không dính dáng gì nữa thì phải tới đó thôi
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
adu add chăm chỉ v🐧🐧
Xem thêm
cx đau vcl nma tự làm tự chịu
Xem thêm
ngắn thé nh thk TRANS nhes
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Ngắn với ông thôi, chứ gần 3 tiếng ngồi dịch, gõ ra từng chữ, à đâu không chỉ dịch, mà còn phải thả hồn vào từng câu, từng chữ. Phải đặt cảm xúc, cái tâm của mình vào bản dịch đấy ông ạ. Còn chưa kể bôi đen,...à mà thôi. Dù sao cũng cảm ơn ông đã đọc. 🐧
Xem thêm
@Pantokratōr: ôi lỗi tôi không biết tôi hồ đồ quas 🙉
Xem thêm
Nói thật giờ mà có cảnh con bốn huyền này đi bốn bốn thì tôi cũng chả ngạc nhiên lắm :))
Xem thêm